6/5/09

Đặc sản quê tôi

Tôi thích thưởng thức và nấu các món ăn...tay nghề nấu ăn của tôi cũng giống như tâm trạng của tôi vậy...khi vui, khi buồn. Để lưu lại những món ăn mà mình thích..tôi quyết định viết về đề tài này (...vì thích nhiều món quá!!)..Nhưng trước tiên mình phải giới thiệu về một món ăn đặc sản của quê mình chứ há...sẳn tiện để mọi người biết đến quê mình luôn...và để những người bạn đồng hương có thể nhận ra nhau qua món ăn này nữa chứ..

Món Độc Gò Công

" Đèn nào cao cho bằng đèn Châu Đốc
Gió nào độc cho bằng gió Gò Công
Vợ chồng son đã nuôi lòng ước mong.
Thuận vợ chồng ta cùng tát biển Đông..."

Theo thiển ý, Gò Công không nổi tiếng vì gió mà là vì thức ăn. Ai đến thăm Gò Công một lần, nhất là đã lưu lại một đôi ngày để nếm qua các món ngon đặc biệt ở đây cũng đều cảm thấy “Gò Công bé nhỏ xứ xơ ri. Lưu luyến lòng người phút biệt ly” bạn ạ! Sơ-ri (cerise) là một trái rất đặc biệt chỉ ở Gò Công mới có. Bước vào một vườn sơ-ri ở Cống Bà Chài, ai cũng thấy lòng dịu lại, mềm đi khi nhìn những cây xơ-ri đầy trái chín đỏ, chen lẫn hoa sơ-ri lấm tấm hồng trên những chiếc lá nhỏ xanh tươi. Tàn cây sơ-ri xòe rộng nhưng chỉ cao quá đầu người một chút nên rất dễ hái. Ngắt một trái đỏ nhất nếm thử mà xem, vị ngọt chua lẫn với mùi thơm ngát dễ chịu của trái sơ-ri bé nhỏ này sẽ làm bạn lâng lâng khoan khoái.
sori

Trái xơ-ri xanh hoặc vừa chín tới lại ngon một cách khác, nhất là chấm với muốt ớt đỏ, chỉ nhìn thôi đã chảy nước miếng vì thèm. Trong các vườn xơ-ri thường cũng có một vài cây nhãn. Nhãn Gò Công thơm ngon lắm, trái to, nhiều nước, cơm thật dày, ăn vào ngọt mát cả tâm can. Nhãn này thường không có đủ để đem bán ở chợ, vì dân sành ăn cứ vào vườn mua hết. Nhưng bạn chớ buồn nếu mua không được nhãn, vì còn biết bao nhiêu món ngon lành, hấp dẫn khác chờ đợi bạn chiếu cố ở chợ Gò Công, nào mãng cầu ta to miệng chén, nở mạn hết cỡ, có một vị ngọt đặc biệt, lạ lùng qua chút mằn mặn của trái cây vùng biển. Nào đu đủ, quít đường chín cây da láng bóng, vàng ửng, ngọt lịm, quít ta lớn trái, vàng tươi, mọng nước. Nào mận da người sắc xanh như ngọc, phơn phớt ánh hồng; Mận hồng đào đỏ thắm, vị ngọt thơm mời mọc v.v...

Gò Công tuy không được mệnh danh là xứ dừa, nhưng người dân ở đây rộng rãi lạ lùng khi dùng dừa khô trong các món ăn chơi, bạn đã có dịp nếm thử món bánh bò nước dừa của Gò Công chưa? Miếng bánh bò hấp trắng nõn, láng mướt đem chấm vào chén nước cốt dừa bồng con nguyên chất dừa, không trộn bột, ăn vào cứ ngon lịm cả người. Xôi vò ở đây cũng rất ngon, rất béo vì nhiều dừa, lắm đậu xanh, được dọn kèm với món cơm rượu thơm nức, ngọt nồng, ăn hoài không chán.

banh

Các loại bánh khoai mì nướng, bánh chuối, bánh khổ qua (làm bằng bột năng, nhân đậu xanh, da sần sùi như trái khổ qua), bánh bèo, bánh da lợn... đều được bà hàng chan nước cốt dừa rất rộng tay, ăn ngon hết sẩy. Món cốm dẹp của Gò Công cũng tuyệt vời không kém vì dừa nạo được trộn vào nhiều không tiếc tay đến nổi màu trắng sữa của dừa gần lấn át cả màu xanh của cốm.

Biển Tân Thành cách Gò Công chừng 15km, là nơi cung cấp đồ biển tươi cho tỉnh nhà. Cát biển ở đây hơi nâu, đầy vỏ ốc luốc đủ màu, nang mực và vỏ nghêu, sò trắng muốt. Sò huyết Gò Công tuy nhỏ con nhưng nướng lên thơm lừng và rất ngọt thịt, rất được dân nhậu ưa chuộng. Một món nhậu khoái khẩu khác, rất độc đáo của Gò Công là con móng tay. Nó thuộc một loại nghêu, hình dài, ốm cỡ ngón tay út, võ ngoài trắng nõn, thịt ngọt, dòn, nhậu rất hao bia.

oc

Quả là thiếu sót nếu không kể đến một món bánh rất đặc biệt của quê tôi- bánh Giá Chợ Giồng (thị trấn Vĩnh Bình, Gò Công Tây, Tiền Giang), món này được nhiều người ưa thích bởi hương vị đặc trưng của nó.
Trong bột có giá, đậu xanh, thịt nạc băm, gan heo,cầu kỳ hơn thì thêm óc heo quậy tan trong bột, và mặt bánh nhìn thật hấp dẫn với hai chú tôm đỏ tươi, giòn rụm bên mấy hạt đậu phọng ngậy béo.


banhgia

Ăn kèm với bánh Giá có bún, rau thơm, nước mắm tỏi ớt. Rau thơm các loại được xắc nhỏ cho vào tô, từng con bún được gỡ rời ra để lên trên. Kế đến bánh Giá được xé hoặc cắt nhỏ ra xếp lên trên cùng, cho thêm mỡ hành, đậu phộng rang giã nhỏ, rồi rưới nước mắm tỏi ớt cho vừa ăn.Cái giòn béo của bột năng, bột gạo, vị ngọt của tôm, vị bèo của của gan heo, cái dai của giá chín, mùi thơm của rau sống cộng với vị tổng hợp cay, mặn, chua, ngọt..của nước mắm tỏi ớt quả thật là một món ăn rất khoái khẩu và hấp dẫn.
Để đáp ứng yêu cầu của những người ăn chay, người ta còn chế biến bánh Giá chay bằng cách thay thế tôm, gan heo bằng đậu hũ (đậu phụ) thái mỏng, nấm rơm, nấm mèo...và khi ăn thì thay thế nước mắm bằng nước tương tỏi ớt .
Gọi là bánh Giá hay bánh Vá cũng đều đúng cả. Nếu gọi là bánh Giá vì trong nhân bánh có giá dù là bánh mặn hay bánh chay. Nếu gọi là bánh Vá, bởi trước khi đưa vào chảo để chiên toàn bộ nguyên liệu đều tập trung vào chiếc vá cũng như hình dáng chiếc bánh lớn hay nhỏ đều tuỳ thuộc vào chiếc vá.
Ngày xưa ba má tôi thường trồng thêm nấm rơm sau mối mùa gặt lúa….thú nhất là khi hái nấm rơm. Nấm búp nhỏ cỡ đầu ngón tay, vừa nhú lên từng chùm sau cơn mưa được lặt hết, đem hấp lên giả làm ốc gạo, chấm nước mắm cay ngon ra phết. Nấm lớn hơn được má rửa sạch, cắt đôi, nêm chút muối tiêu, tra tí mỡ hành, gói bằng lá nghệ non nướng lên đãi cả nhà. Ôi, đối với tôi, nấm rơm tươi bọc lá nghệ nướng là món ngon độc nhất vô nhị trên cõi đời này. Mùi lá nghệ thơm nức mũi quyện vào trong tai nấm, bạn ơi, ăn vào thấy ngọt lịm cả tâm hồn. Bạn thử làm một đũa đi, rồi sẽ như tôi, tâm phục ông bà mình đã khám phá ra món ăn thích khẩu nầy và lưu truyền cho cháu.
Thỉnh thoảng, chúng tôi lại được may mắn xơi món đuông dừa chiên bột.


duongdua

Con đuông sống khi nhúc nhích nhìn thật ớn, vậy mà sau khi được lăn bột, chiên lên vàng óng, giòn rụm thì ngon không chi sánh bằng, nhất là khi được cuốn rau sống, cải xà lách, chấm nước nắm cà cuống, đưa cay với ít rượu nếp than. Mỗi lần ăn đuông như vậy chỉ có tụi tôi là sung sướng, còn ba tôi thì buồn bã, bí sị vì thêm một cây dừa xanh tốt gục chết tức tưởi vì lũ độc trùng. Chính tụi tôi cũng tiếc nhưng khi nhai rau ráu cái phần tuyệt ngon trong bộng cây dừa gọi là củ hủ thì quên hết hận thù, trái lại còn... thầm cám ơn mấy con đuông nữa mới chết!

Lần nào về quê, mỗi sáng má cũng nấu cho chị em tôi món cháo gạo nhum màu tím hồng thơm nức mũi, ăn với tôm rang nước dừa đậm đà béo ngậy. Còn món cua lột lăn bột chiên mà mỗi lần nhớ đến là mỗi lần tôi thèm chảy nước miếng nữa chứ. Tội nghiệp ba tôi, lần nào chị em tôi trở lên SG cũng dúi vào tay mỗi đứa mấy hũ mắm còng để có cái mà ăn, phòng khi quá bận học hành thi cử không kịp nấu bếp. Nhớ lúc nội còn sống, mỗi lần má lên thăm mấy chị em, nội đều gởi biết bao nhiêu là món quà từ quê nhà yêu dấu. Món nào cũng ngon trứ danh. Nào bánh dừa đậu đen vuông xinh xẻo, gói bằng đọt lá dừa nước trắng ngà, bánh ít nhân dừa, nhân đậu béo bổ. Nào chả lụa Hòa Đồng, nem chua chợ Dinh ngon tuyệt vời, nào mắm tôm chua trộn đu đủ hườm với những lát tỏi trắng ngần và ớt cay đỏ thắm, nào me dốt, me chín, chuối khô, mứt gừng dẻo. Thôi thì mùa nào thức ấy. Nghĩ mà thương quá chừng!



No comments: